Monday, February 8, 2010

26 Tết

Sáng nay thức dậy, mở toang cửa sổ ra.Em thấy trời trong xanh lạ. Chim hót râm ran, gió thổi nhẹ, trong lành và mát mẻ vô cùng. Thoảng đâu đây mùi trầm hương Me đốt. Khói nhang trong tiết xuân.

Cái mùi quá khứ đó gợi cho Em nhớ đến mùi pháo Tết, tự dưng bất giác Em nhớ cái sân nhà tập thể đầy xác pháo hồng của Tết ngày xưa. Em cũng nhớ khuôn mặt hớn hở của bọn trẻ con khi khoe pháo hoa, nào là pháo bươm bướm, pháo sâu, đủ loại… Đứa nào cũng làm một nắm trong tay. Trong cái nắm tay nhỏ bé ấy là cả một thế giới thần tiên, khi đốt lên nhiều màu sắc vô tận, tột cùng của ánh sáng.

Em vẫn nhớ cứ mỗi lần Ba đốt pháo xong, là cả bọn ùa ra tranh nhau đi tìm pháo tép. Thế nào cũng có đứa giật mình vì pháo còn chưa nổ, tự dưng đang bới tìm thì nghe cái đùng, giật bắn cả người, thế mà vẫn quay lại nhìn nhau cười khinh khích thích chí. Rồi đứa nfao cũng lăm le tay cầm que nhang, run run châm pháo tép, chưa trúng ngòi đã chạy ra xa giống Kevin bây giờ đưa bong bóng cho Mẹ nhờ thổi rồi bỏ chạy ra xa đứng núp vì sợ bóng nổ.Chỉ từng đó thôi mà sao Em thấy tuổi thơ của mình bình yên đến thế, đẹp đẽ đến thế.

Em cũng nhớ mỗi sáng mồng 1 Tết, Anh chị em trong nhà mỗi đứa xúng xính trong bộ quần áo mới, đứa đỏ , đứa xanh, đứa vàng, chờ đợi người xông đất đầu năm, và thường là sẽ cùng nhau tụ vào một góc xem phong bì lì xì , xem may  mắn đến cỡ nào .

Bất giác em thấy một chút luyến tiếc vì Tết xưa không còn trong Tết nay. Nhưng mà Em vẫn vui vì em vẫn có cái để nhớ. Chỉ tiếc là giờ em không làm cho Kevin có được không khí như ngày xưa .

Dạo này Em thường khó ngủ, Em không hiểu tại sao Em lại trằn trọc, lại thao thức , lại khó giỗ mình vào giấc ngủ đến thế.Em chẳng biết mình nghĩ gì , cần gì. Nhưng chỉ biết là em đang sống cho mình và cho con. Em có một gia đình để yêu thương và được yêu thương. Em được chăm sóc, được lo lắng.

Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy. Em lại có thêm một ngày để yêu

2 comments:

  1. Công nhận tết hồi xưa vui nhỉ. Mẹ Sâu nhớ hồi đó bà ngoại của Sâu hay mua cho 1 phong pháo chuột. Tháo ra từng viên để dành,lâu lâu để lên bờ tường hay thềm nhà1 viên rồi lấy nhan đốt, sau đó bỏ chạy thật xa cho đến khi tiếng pháo chuột nổ cái đùng! pháo nổ mà tim mẹ Sâu cũng nổ theo, đập thình thịch. Mấy đứa nhỏ trong xóm chọc mẹ Sâu nhát gan vì chúng nó toàn chơi pháo trung hoặc pháo tống ko à. Nhớ lại vẫn thấy vui!

    ReplyDelete
  2. nè , đừng chọc tui khóc nhen, biết dạo này tui thèm + nhớ nhà cực kỳ hông mà còn gợi lại ngày xưa ? huhuhuh...

    ReplyDelete