Nghe Title của cái Entry là hiểu rồi. Mấy món này cực kỳ đặc trưng của Huế. Đến Huế mà không ăn cơm hến thì coi như chưa đến Huế. Người Huế mà không ăn cơm hến thì càng không phải người Huế. Cái món ăn dân dã, đặc sắc,khó chịu bởi cách làm cầu kỳ, dù bắt nguồn khởi nghiệp của nó là của người dân lao động, và quá trình của nó cũng đã từ một tô 200đ cách đây 15năm đến giờ ở các gánh thì 1500đ một tô, còn ở quán thì 3000đ một tô. Nhưng ngồi ở quán thì con có thể ăn, chứ ăn vỉa hè thì thực sự khó ăn ghê. Thế mà khi ở nhà, cái hồi ở tập thể năm 1988 đến 1996 thì tất cả mọi người trong khu tập thể sáng nào cũng xuýt xoa ăn cơm hến, xuýt xoa vì nồi nước hến nóng hổi đúng hiệu vừa thổi vừa ăn, xuýt xoa vì cay, xuýt xoa vì "Chị ơi thiếu tóp mỡ, thiếu ớt, thiếu khế...". Rồi tiếng bọn trẻ con: " Tau ăn cơm hến xong tau mới ăn bún hến, mi ăn bún trước đi," " Hôm ni ăn cơm hến hí, hôm qua tau ăn bánh canh rồi". Cái thời xa xưa đó, cơm hến đến mùa không có khế thì không ngon, bây giờ không có khế thì xoài xanh xắt sợi cho vào. Cơm hến hồi đó cứ xin thêm tí nước ruốc, rồi trẻ con đứa nào cũng xin thêm tóp mỡ. Rồi đứa nào cũng nhìn O bán cơm hến tra thêm nước hến vào ớt để tạo thành tương, tra thêm nước hến vào trong ruốc tạo thành nước ruốc. Cái thời mà đứa nào ăn xong cơm hến cũng xin thêm miếng nước hến mà húp cho đã. Cái thời ăn xong thì thòm thèm, vì có vẻ như chưa đã nhưng cũng chỉ ăn được đến đó mà thôi. Đến bây giờ cũng xin thêm nước để húp cho đã thèm nhưng mà không còn cảm giác ngày xưa, không còn cảm giác của một thời thiếu thốn, có lẽ cái sự no đủ làm cho người ta thấy có cũng được không có cũng được. Cơm hến thời công nghiệp có lẽ không còn ngon như ngày xưa, nếu nói rằng mình hoài cổ quá, có lẽ giờ đầy đủ nên không thấy ngon bằng thời thiếu, nhưng thực ra làm sao ngon được khi mà nước hến bây giờ buổi sáng sớm các Mẹ, các Chị thay vì dậy sớm luộc hến lấy nước rồi đãi vỏ, thì các Mẹ các Chị ghé đến đại lý, ai bán quán thì lấy nước nhất (nước luộc xong đầu tiên ), ai bán gánh thì lấy nước nhì ( nước pha loãng ra ). Rồi ai cũng lấy rau, hến xào sẵn rồi nêm nếm thêm gia vị cho thành riêng của mình. Rồi mua bún, nấu cơm sẵn, thêm mấy gói đồ màu rồi lên đường quảy gánh buổi sáng. Nhớ cái hồi xưa, sáng nào trước khi đi học cũng phải ăn sáng, ngồi chồm hổm trước cửa nhà để chờ O cơm hến rao, để chờ ăn sáng. Ngày nào có tiền Mẹ cho cũng để dành ăn gánh, buổi chiều gánh chè, nách bánh bèo, nậm , lọc. Cái thời ngày xưa giờ không còn thấy đâu nữa. Giờ trẻ con chỉ được ăn khi Mẹ mua cho mà ăn, vì ăn nách gánh không vệ sinh, ôi vệ sinh ơi làm con người ta mất cả hứng. Còn đâu cái thời mình 10tuổi đi chợ mua đồ làm cơm hến. Cái thời rau đã làm sẵn ra chợ mua mấy ngàn rau, mấy ngàn hến, bún, tóp mỡ, rồi đậu phộng rán sẵn, chỉ đem về nấu nước hến sôi rồi cho từng thứ một với ít nước ruốc với ớt pha sẵn là thành tô cơm hến ngon miệng. Cái thời đó ngon miệng lắm, ngồi vô mâm chén tì tì, cái mặt đứa làm cơm hến thì oai lắm, thấy mình như cái O bán cơm hến nho nhỏ, 10tuổi mà biết đi chợ,sao không oai? Cơm hến bây giờ mình ngồi đếm rau thì chỉ thấy môn bạc hà xắt sợi, rau thơm, khế, ít bắp chuối, có thêm giá luộc, chứ hồi xưa thì có đủ mười mấy loại rau. Cái ngày xưa bây giờ không còn, vì con người có ai nhẩn nha ngồi đếm rau như mình đâu. Cũng chỉ nhắc nhớ một thời thôi, chứ cảm giác như ngày xưa thì không còn nữa rồi.
Tô cơm hến bây giờ như thế này nè : Tô nước bên cạnh : Sau khi chan nước hến vào : Bonus thêm ốc luộc kiểu Huế, Ốc mua về sẽ phải làm sạch bằng cách ngâm nước gạo với trứng gà và ớt trái (có trứng là không dân dã rồi-hi hi). Sau đó vớt ra luộc với sả và gừng. Ốc vừa ngọt ,vừa thơm , nước mắm gừng phải pha thật cay, thật vừa độ mặn ngọt thì mới ngon được : Ốc luộc bây giờ cũng ít người bán, chỉ bán ốc xào ở trên Trường An, nhưng thi thoảng ăn vẫn thấy ngon. Ôi trời ơi, hôm nay tự dưng hoài cổ mấy món ăn quá trời luôn. Hic. Ước gì trở lại ngày xưa một lần nhỉ.
Tí nữa thì quên mất, ăn xong thì còn phải tráng miệng nữa chứ, đào hái từ vườn nhà của bạn nè, nhìn ngon mà ăn thì cũng ngon thiệt.Hic :
No comments:
Post a Comment