Mặc dù tối qua được trở lại làm kẻ độc thân trên chính cái giường của mình, nhưng mà giấc mơ lại không trọn vẹn. Cảm giác thiếu thiếu cái gì đó, dù không quá nhiều thời gian để mình phải nói hai chữ thói quen, nhưng mà cũng đủ làm cho mình thổn thức, thiếu cái chân con trai đạp bụp phát vào mặt hay bụng khi ngủ, thiếu tiếng khóc khi con có một giấc mơ không đẹp, thiếu hơi ấm của con trai ...
Cái cảm giác được ngủ một mình trên giường của mình không hề như xưa, nếu không muốn nói là giấc ngủ không sâu và luôn trăn trở.Sáng dậy mở mắt ra mà cứ thấy cay cay vì thiếu ngủ. Thế mới biết, khổ quen rồi, nên giờ sướng không chịu được. Cái cảm giác này cũng khác những đêm công tác xa nhà, nằm cùng đứa em gái trong công ty trên hai chiếc giường và tám. Vẫn ngủ rất khuya, vẫn thức rất sớm, nhưng mà giấc ngủ lại đến dễ dàng, vì cả ngày đi nhiều mệt quá đến rã cả người ra .
Sáng nay K lại đi chơi sang bà Nội, Mẹ ở nhà tổng vệ sinh, dọn dẹp lại nhà cửa, giặt giũ quần áo, đôi khi tự thấy, làm phụ nữ sao mà vất vả, đôi khi vất vả đến tội nghiệp. Và tự dưng mình cũng ghét luôn cái thói nói suông Giỏi việc nước, đảm việc nhà. Dù việc nước cũng chẳng có gì to tát, chỉ là làm công ăn lương, và việc nhà cũng không hẳn là thiếu thời gian để làm, vì vẫn tranh thủ rất nhiều thời gian để làm việc linh tinh.
Lâu lắm rồi không nghe nhạc, cũng không xem phim, không biết đến những gì nằm ngoài cái góc, cái ổ của mình. Nhưng mà giờ một tuần mình phải một lần nạp thêm năng lượng bằng những thứ mình thích .Có thể là xem phim một mình, có thể là nghe hết đĩa nhạc, có thể là đọc sách...
Thứ 2 này sẽ là ngày bắt đầu cho mọi dự định mới, mọi biến đổi mới của mình .Có lẽ sẽ rất thú vị. Hi vọng mọi chuyện sẽ khởi sắc ...Thật sự là từng phút từng giây đối với mình lúc này đều rất quý báu...
No comments:
Post a Comment