Lúc này đây, em biết chị đang rất lăn tăn và suy nghĩ rất nhiều trước ngày làm Cô dâu . Dù rằng là với người chị rất thương yêu, cũng là người mà chị chọn. Âu cũng là lẽ thường tình trước ngày trọng đại của cuộc đời mỗi người thôi chị ạ .
Chuyện chị suy nghĩ bây giờ cũng là chuyện em suy nghĩ trước ngày cưới .
Lúc trước, mỗi khi quen bạn trai, em luôn mong muốn mình sẽ kết hôn với người ấy , mong muốn có một gia đình hạnh phúc với hai đứa con thơ, và cuộc sống rất nhẹ nhàng . Thế nhưng, khi em muốn cưới, nằng nặc đòi cưới thì người ta không dám, vì cho rằng em còn trẻ con , em phải tốt nghiệp, rồi mới kết hôn được . Mà em cũng không hiểu sao em lại cứ nằng nặc muốn cưới, hình như lúc đó em thấy bất an, nếu không cưới thì mãi mãi sẽ mất nhau . Và sự thật đã như em nghĩ, không cưới và chia tay và không bao giờ đi cùng một con đường.
Vậy mà cũng có lúc có người muốn cưới em, cũng trong giai đoạn trẻ con đó, nhưng em lại tránh, dù em biết rằng họ yêu em thật nhiều và em cũng có tình cảm với họ . Nhưng lúc đó em lớn hơn cái lúc em đã từng muốn cưới, nên em cảm thấy em còn trẻ quá, em cần nhiều hơn, cần đi chơi nhiều hơn, cần làm nhiều thứ em muốn hơn . Và em từ chối , điều đó cũng đương nhiên phải không chị .
Vậy mà đến khi lấy Chồng, em vẫn không tin là mình sắp sửa cưới , rồi em ra sức vật lộn với suy nghĩ trong đầu , cuộc sống mình sẽ ra sao, mình sẽ phải như thế nào ?Lấy Chồng rồi thì mình sẽ ra sao ? Hàng ngàn câu hỏi mà câu trả lời chỉ có một bủa vây quanh em , tạo áp lực cho em . Rồi chuyện cưới xin thì phức tạp, phải như thế nào, phải ra sao . Chuyện chẳng đặng chẳng đừng . Ăn hỏi rồi thì cưới là chuyện quá đương nhiên ở xứ này .
Lúc đó, em có lẽ còn nghĩ về nhiều thứ hơn chị . Cái xứ Huế của em , áp lực từ Mẹ Chồng là rất lớn, nên khi nào đi đâu cũng có người bị Mẹ Chồng áp đặt này nọ , mà tính của em thì không ai bắt em làm gì được nếu em không muốn . Chị thì đơn giản hơn em , chỉ phải suy nghĩ sống chung với người đàn ông của chị như thế nào , rồi có lẽ còn nghĩ nhiều về tình yêu sau hôn nhân ra sao . Em thì ngoài suy nghĩ về gia đình Chồng ra, còn suy nghĩ về môi trường sống , về nhiều nhiều thứ . Nhưng rốt cuộc, em chẳng cần nghĩ thêm gì cả, em nói hết cho người em yêu nghe , và bảo rằng : Em không muốn thay đổi gì cả. Mình có thể kết hôn và tiếp tục sống như bây giờ . Và Chồng em , vì yêu em nên chấp nhận để Vợ thoải mái . Vậy là xong .
Em biết Chị cũng đang lo lắng về cuộc sống chung giữa hai con người . Đây mới thật sự là vấn đề lớn Chị ạ . Bởi vì, bản thân mỗi con người là một cá thể phức tạp, có khi mình còn cảm thấy có nhiều thứ mình không thể chấp nhận nỗi con người mình ,huống hồ chi giờ mình sống chung với người khác và chấp nhận nhiều thứ khác . Mà có khi mấy cái thứ khác đó làm mình dở khóc dở cười và chấp nhận sống chung . Đó mới là cuộc sống. Ban đầu thấy hơi dở, nhưng dần dần thiếu cái dở đó lại thèm mới chết .hihi . Đúng không Chị ?
Chưa kể còn nhiều va chạm khi sống chung, khi có con chung, hai vợ chồng còn dễ cãi lộn hơn nữa, ý vợ khác ý chồng là cũng đủ tranh cãi rồi . Nếu một trong hai người cái Tôi không hạ xuống thì tự ái sẽ dâng cao và dễ dàng đi đến kết quả không như ý ngay .
Em đã từng yêu, đã từng Cưới, đã từng vui sau khi kết hôn, đã từng khóc, đã từng buồn, và đã từng thất vọng, nhưng đó cũng là lẽ thường tình Chị ơi . Làm sao mà có thể giữ cho nhau mãi nụ cười trên môi được .
Nhưng thôi Chị ạ , Chị cứ đi tiếp đi, con đường chị chọn cũng như bao nhiêu người đã từng đi . Có những người đã đi suốt mấy chục năm cùng nhau và có những người chỉ đi vài năm, nhưng mà dù đi cùng ngắn hay dài, họ đều đã từng thấy hạnh phúc vì họ yêu nhau .
Chị hãy dũng cảm lên . Cuộc sống luôn có nhiều bất ngờ mà . Đừng nghĩ nhiều nữa chị nhé . Vì niềm vui sẽ vỡ òa cùng niềm hạnh phúc .
Tặng chị bài hát này để thêm lửa cho tình yêu của Chị.
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=bWowP8KlC-
Writter: Đỗ Bảo
Mới hôm nào anh còn trách em mình không có tương lai
Ngày cưới là khi ta từ giả những giận hờn vu vơ
No comments:
Post a Comment