Làm con nít thật là khổ . Không ăn , không uống thì bị Mẹ càm ràm, nào là con ốm lắm, con phải ăn vào, con phải thế này con phải thế nọ ... Túm lại là con phải chứ con không được . Và Mẹ cũng đang mắc phải sai lầm Con phải như thế ? Chính vì thế mà mâu thuẫn chồng chất, mệt mỏi chồng chất .
Sáng nào con cũng câu giờ, không để Mẹ đi làm đúng giờ cả . Con ngủ dậy, chơi chán, uống sữa cũng không thèm uống hết .Mẹ phạt không thèm nói chuyện với con thì con la làng la xóm dến ói ra sữa vừa uống thì thôi . Độ gan lì của con thì giờ đúng là nhất rồi . Mẹ bó tay, Mẹ phát điên, phát cuồng , đến phát vào đít con . Tự nhiên bao nhiêu sự kiên nhẫn, kiềm chế không sử dụng được ở đây nữa . Mẹ chỉ muốn đánh con thật đau cho con chừa cái tính lì , nhưng tự bản thân Mẹ biết , lì mà đánh thì độ lì càng cao , và sau này con sẽ trở thành đứa trẻ bẳn tính . Và vì như thế mà Mẹ gào thét bằng mồm, cứ như đang dùng võ mồm với con , còn chỉ đánh nhẹ vào tã mà thôi . Sao mà Mẹ thấy ức chế đến thế . Sao mà mệt mỏi đến thế .
Một ngày ngoài uống sữa ra, con ăn rất ít, ăn như kiểu làm cảnh, giữ phoọc, nhìn con ốm mà phát rầu . Nhưng lòng cứ tự bảo là kệ , nó đang đau răng rồi nó sẽ ăn trả bữa . Nhưng mà thực sự trong lòng là đang phát lửa, cứ cháy hừng hực hừng hực . Thêm nhiều chuyện ngoài lề làm cho Mẹ muốn phát điên .
Mẹ xin lỗi con trai , vì nhiều chuyện áp lực làm Mẹ khó chịu, nên có khi Mẹ trút giận vào con , may mà Mẹ chưa phát điên đến mức làm nguy hại đến con , nhưng đến giờ phút này, Mẹ thật sự thấy nuôi dưỡng một đứa trẻ con sao mà khổ đến thế, ngột ngạt đến thế . Vì mình muốn con mình được nhiều yêu thương nhất, được nhiều lo lắng nhất, được hoàn hảo nhất, nên vô tình mình làm cho con mình trở thành áp lực của chính mình . Nên cũng vô tình mình tạo mệt mỏi với mình .
Con cái là tinh thần của Cha Mẹ, nhưng cũng có khi là ác mộng của Cha Mẹ. Mẹ đang biết Mẹ nuôi con như thế nào , và cho con những cái gì tốt nhất . Nhưng cũng có những thứ Mẹ lấy đi của con . Mẹ có lỗi, Mẹ biết Mẹ sai, nhưng Mẹ phải sữa như thế nào để cho con không bị tổng thương . Trong trí óc non nớt của con hẳn sẽ hằn sâu những khuôn mặt khó chịu của Mẹ . Con làm con Mẹ là vô tình con khổ rồi con à .
Đánh con Mẹ không hề muốn, nhưng thái độ bất hợp tác làm cho Mẹ mệt mỏi , Mẹ nói nhẹ con không nghe, nói nặng con không nghe , nhưng thực tế đòn roi cũng không giải quyết được cái gì . Con chỉ làm cái gì con thích , giờ con bé thế mà con đã như thế, thì lớn tí nữa chắc Mẹ hết dạy nổi con .Bế tắc là đây .
Trong đâu Mẹ suy nghĩ :Có nên đánh con hay không ? nó hiện diện song song cùng với suy nghĩ : Không bao giờ đánh con .Lòng Mẹ rối bời.
No comments:
Post a Comment