Mới đọc bên nhà anh Tri xong cũng bon chen kể tội Khang.
Con trai đợt ốm nay có trò mới, hồi trước nếu mà ai lấy đồ của con hoặc không cho con chơi , thì con sẽ vứt ngay đồ chơi đó đi rồi lấy tay giơ lên cao, đến đập vào sofa hoặc là giường nệm .
Khi đang ốm thì có trò lấy đầu đập vào tường, hoặc bàn ghế .
Còn giờ thì nằm lăn đùng ra đất, tuy nhiên là nằm thẹ thẹ, nhẹ nhàng, rồi nhẹ nhàng ngã ra, chứ không lăn đùng phát dưới đất.
Mọi người nhìn thấy con lúc đầu làm vậy cứ nghĩ con trêu , nên ai cũng cười .Nhưng giờ thì biết con rồi, nên tất cả đều nghiêm mặt . Mẹ còn định sẽ đánh đòn cho con bỏ trò ăn vạ đó đi .
Mà công nhận nhìn cái mặt con khi ăn vạ mắc cười dễ sợ, nhìn dễ thương gì đâu .Nhưng mà ai bày cho con cái trò này vậy trời .Giờ mà con ăn vạ , Mẹ càng la mắng thì con càng làm già, mà không la là con tự đứng dậy chơi tiếp .
Chẳng biết có phải biểu hiện của trẻ hư không ta ?Có được chiều quá không ta ?Nhưng mà thật sự ở nhà có ai chiều Khang đâu ?
Bọn trẻ con giờ khôn thật .
No comments:
Post a Comment