Thursday, October 16, 2008

Cho con !

Con ốm đến hôm nay là 5ngày rồi.

5ngày ốm là con số quá lớn đối với Mẹ, chưa bao giờ con ốm lâu như vậy .

Bác sĩ cũng đã khám cho con và chỉ nói là cảm thôi và đã cho đủ các loại thuốc để con có thể khỏi bệnh . Chỉ từng đó thông tin Mẹ cũng đã yên tâm phần nào .

Nhưng sự thật, nhìn con bây giờ Mẹ xót xa .

Mỗi lần Mẹ đang ngồi chơi với con mà con ho là tim Mẹ thót lại , Mẹ sợ con ói, Mẹ sợ con mệt, Mẹ xót con ...

Mỗi lần Mẹ đang làm gì mà nghe con ho hoặc con rên rỉ trong giấc ngủ là Mẹ lại giật thót cả mình, run và gần như nhận thấy mình bất lực ...

Mỗi lần con đang ngủ , Mẹ không tài nào ngủ được , chỉ có giấc ngủ ngắn chập chờn, trong giấc mơ, có tiếng thở nhè nhẹ của con, có cái trán nóng hổi của con, có cả những sự lo lắng của Mẹ .Giấc ngủ không tròn .

Vẫn biết rằng, ai đã làm Mẹ cũng trải qua giai đoạn khó khăn, thời của Bà Ngoại con một nách 3con cùng ốm, thời Bà Ngoại Mẹ thì 8 con , dẫu biết là Mẹ làm Mẹ thời này rất sướng , sướng hơn cái ngày xưa ấy rất nhiều,nhưng mà sao Mẹ vẫn than, than rằng sao mà làm Mẹ khổ quá, làm Mẹ cực quá, và làm Mẹ lo quá .

Chỉ có một điều là Mẹ luôn bình tĩnh trong mọi hoàn cảnh, vì Mẹ biết rằng con cần Mẹ và luôn luôn cần Mẹ .

Cuối cùng là nước mắt chảy xuôi . Bà Cố chảy xuống Bà Ngoại, Bà Ngoại chảy xuống Mẹ, và Mẹ chảy xuống con .Và giờ thêm Ông Bà Ngoại chảy xuống cả con .Con luôn là một đứa trẻ hạnh phúc vì sống trong tình thương yêu vô bờ bến của mọi người .

Nhìn con nằm ngủ cong lại như con tôm .Thân hình vốn dĩ đã nhỏ bé, giờ lại thêm phần nhỏ,sờ vào không thấy phần thịt đâu , chỉ thấy phần xương và chỉ thấy thiệt nhỏ .

Con vốn dĩ không phải đứa trẻ béo tròn bụ bẫm, nhưng không đến mức gầy quá, nhưng đến giờ bế con lọt thỏm tay và thấy nhẹ cân dù rằng Mẹ của con cũng quá mệt mỏi sau từng đó đêm không ngủ và từng đó giờ chăm con , đáng ra Mẹ phải AQ tí là Mẹ mệt nên bế con thấy nặng, để đỡ xót xa , nhưng cuối cùng con vẫn nhẹ , nhẹ hều . Nhẹ gần như hơi thở của Mẹ bây giờ .

Mẹ sợ nhất là con bệnh, dù trong ngày con vẫn chơi đùa, vẫn nghịch, nhưng ngoài thời gian đó ra thì con lại nằm, mũi thì sụt sịt,khó thở, thỉnh thoảng lại ho, rồi ngủ khó do không thở được .Nhìn con bé bỏng, mà lòng Mẹ ước gì Mẹ là người ốm thay con .

Biết trẻ con không ốm thì sẽ không lớn,biết là trẻ con là phải ốm ,và biết là hồi xưa Mẹ trẻ con Mẹ còn ốm hơn cả con bây giờ, nhưng Mẹ cứ ước gì con đừng ốm, Mẹ chỉ mong con khỏe, con chơi vui vẻ là được .Ước mơ nhỏ nhoi nhưng rất khó thành hiện thực, bởi chỉ đơn giản là cuộc sống mà .
Nhanh khỏe con nhé, Mẹ sẽ cố gắng đuổi bệnh cho con mà .

P/s : Tấm hình trên là những khi con khỏe là con lại đi quậy, nhưng cái đó nhìn còn đỡ, giờ thì gầy tong teo rồi .

No comments:

Post a Comment