Bánh Lọc mụ Cai ở Huế là hàng đặc biệt .Cái mà học trò ai cũng biết .
Bánh bán ở cái nơi góc cùng ngõ hẻm ,cuối đường Chi Lăng, đi qua cả gầm cẩu Bãi Dâu để đến được nơi cần đến ,
Cái quán cóc nhỏ , bé tí, xấu ơi là xấu .Bàn ghế nhìn chẳng có gì, đúng chính hiệu là quán cóc .
Khách hàng cũng không phải là đông ghê lắm , tại chỉ có 3bộ bàn ghế, mà khách ngồi kín là hết chỗ .Chưa kể không có chỗ để xe, rứa mà vẫn nổi tiếng chi lạ .
From My Pictures |
Cái quán bé tí đó, cộng với chủ nhân hơn 80tuổi ( Không biết giờ bà còn sống hay đã mất , vì khi đi ăn không lẽ hỏi xem chủ quán đâu rồi , nhưng từ năm ngoái đến giờ không nhìn thấy đâu cả ) và 2 O con gái, có thêm đứa cháu Ngoại thì phải . Vậy đó , nhà từng đó người .Mà ngồi bắt bánh, làm bánh , nhồi bột rồi kho tôm cho ngon, rồi bắt từng cái, cho vào xửng, đem đi hấp . Mà hấp bếp củi, nên lâu lắm .
Hấp bánh lọc kiểu bà Cai thì phải hấp theo đúng giờ đúng giấc, quá tí thì bánh dai, mà sớm tí thì chưa chín . Nhưng có lẽ cái kiểu vừa ăn vừa chờ này làm cho thực khách thấy cái bánh ngon hơn, thơm hơn, bùi hơn, béo hơn . Và căn bản là ngồi làm việc, hay ở đâu mà trời hơi lạnh lạnh, không có mưa là thèm đi ăn bánh lọc mụ Cai hơn .
From My Pictures |
Cái bánh bé xinh xinh, con tôm bên trong cũng xinh xinh, nhưng mà nhìn yêu lắm . Cắn vào thì ngon tuyệt , cái này ăn ngon nhất là dùng nĩa rồi xắn từng cái bánh, chấm nhẹ nhẹ vào bát nước mắm , nước mắm bà Cai cũng hơi đặc biệt hơn chỗ khác tí , nó có vị thanh và thơm, nhưng vẫn là nước mắm mặn, chứ không phải mắm ngọt .
Ăn ở đây, có rất nhiều cái đặc biệt .Ví dụ con người nha , khi đi ăn bạn đừng có thúc giục người bán quá, vì thúc quá sẽ nhận được câu trả lời : Chờ không được, thì bữa khác tới ăn đi, hối O O làm không kịp .Hahaha , vậy thôi cũng đủ thèm rồi .Chưa kể có khi đang thèm mà tới ăn được 1dĩa , ăn xong gọi dĩa nữa còn bị nói là : Mai con ghé ăn hí, giờ chừ O làm bánh chưa xong .Bó tay, đem nguyên bụng thèm đi về .
From My Pictures |
Gọi là mụ Cai là vì hình như ngày xưa bà chủ quán là vợ ông Cai trường Gia Hội, nên bán hàng vặt trên trường (kiểu như canteen bây giờ ) .Rồi sau đó Ôn Cai nghỉ việc, về nhà bà bán bánh lọc , nên nổi tiếng trong giới học trò rứa đó .
Từng đó cái linh tinh cũng đủ làm nên một dấu ấn . Đến mức nếu đến Huế mà gặp học trò đi học về hoặc đi học giữa đường cứ hỏi : Chỉ đường giúp đến quán bánh lọc mụ Cai thì chắc là ai cũng biết .hihi .
Dù răng giờ ngay trước đường đi vô nhà mụ Cai có 1quán bánh lọc mở ra nữa, cũng kiểu hấp như mụ Cai nhưng thiệt sự là ăn không ngon bằng .Cực chẳng đã mà ăn thôi .Chứ quán bên này đã là thương hiệu mất rồi còn đâu .
Thêm một chén tương ớt Huế nữa nè :
From My Pictures |
Mấy cái món ngày xưa học trò , có lẽ đeo đuổi dai dẳng cả một đời .Vì đã một thời tuổi trẻ của mọi người ở Huế cũng ít nhiều gắn bó .
P/s : Hình ảnh minh họa copy từ blog của nguyenhoangminh.info .
No comments:
Post a Comment