Từ Bắc Ninh, ngồi ăn sáng. Chúng tôi cứ hỏi han nhau là nên đi đâu bây giờ. Tôi thì đi Bắc Ninh cũng 3,4 lần gì rồi, nên cũng biết hết những thứ cần biết ở Bắc Ninh. Chỉ còn mỗi mấy cái làng nghề thì chưa đến . Thế là Tôi yêu cầu mọi người thăm làng nghề Gốm Phù Lãng trước. Sau đó đi Đền Bà Chúa Kho và Đền Đô sau .
Làng Gốm Phù Lãng cách Bắc Ninh tầm 20km hoặc hơn gì đó, Tôi không nhớ rõ, nhưng đường đi rất dễ. Đi vào làng quanh co, nhìn đúng kiểu của làng quê miền Bắc. Đến một xưởng gốm người ta trưng bày. Tôi thấy thật đẹp. Hàng hóa đủ các kiểu. Các loại lộc bình, các loại bình, các loại con thú, các loại gốm sứ, chụp đèn ốp tường, nhiều loại đã hoàn thành và chưa hoàn thành đều để lại cho Tôi ấn tượng rất tốt. Vì vốn dĩ Tôi thích mấy thứ gốm, hội họa và cả các làng tranh . Ở Bắc Ninh có cả làng Tranh Đông Hồ, thế nhưng đầu óc lú lẫn thế nào Tôi lại quên mất tiêu. Đến trước khi đi vùng khác, Tôi mới nhớ ra. Lại hẹn anh em khi khác vậy. Anh Hải ở Chi Nhánh Điện Quế Võ vẫn nợ em một chuyến đi nhé. Hi vọng rằng lần tới anh em mình có cơ hội đi cùng nhau khám phá nhiều thứ nữa anh nhé.
Từ nơi trưng bày gốm, chúng tôi lại lang thang qua xưởng gốm, ở đây cũng có bày hàng hóa thành phẩm, nhưng có luôn xưởng gốm bên cạnh . Khi đến Tôi thấy các thợ làm gốm đang hoàn thành sản phẩm của mình . Tôi thấy họ thật chăm chỉ và chịu khó. Nếu đổi lại là Tôi chắc Tôi không làm được đâu . Vì tính Tôi đâu có kiên nhẫn lắm. Nhưng mà ở khía cạnh nghệ thuật chắc cũng có tí đam mê thì có lẽ cố gắng Tôi vẫn làm được .hihi.
Tôi cũng loay hoay làm theo người ta.
Làm gốm thực sự vất vả, mà lương thì không cao. Trung bình thợ chuyên nghiệp thì 1 tháng chỉ được 1 đến 1,5 triệu, còn sản phẩm bán ra thì thôi rồi, giá cao lắm, cũng rất xứng đáng với tay nghề người thợ, chỉ tiếc là họ chỉ là nhân công làm thuê, chứ không ai cũng thành nghệ sĩ thì lấy đâu ra sản phẩm đặc biệt nhỉ ? Tôi nhìn những sản phẩm ở Lò gốm mà như bị hút vào , từng đường, từng nét phải nói là rất đặc trưng .
Làng Gốm Phù Lãng cách Bắc Ninh tầm 20km hoặc hơn gì đó, Tôi không nhớ rõ, nhưng đường đi rất dễ. Đi vào làng quanh co, nhìn đúng kiểu của làng quê miền Bắc. Đến một xưởng gốm người ta trưng bày. Tôi thấy thật đẹp. Hàng hóa đủ các kiểu. Các loại lộc bình, các loại bình, các loại con thú, các loại gốm sứ, chụp đèn ốp tường, nhiều loại đã hoàn thành và chưa hoàn thành đều để lại cho Tôi ấn tượng rất tốt. Vì vốn dĩ Tôi thích mấy thứ gốm, hội họa và cả các làng tranh . Ở Bắc Ninh có cả làng Tranh Đông Hồ, thế nhưng đầu óc lú lẫn thế nào Tôi lại quên mất tiêu. Đến trước khi đi vùng khác, Tôi mới nhớ ra. Lại hẹn anh em khi khác vậy. Anh Hải ở Chi Nhánh Điện Quế Võ vẫn nợ em một chuyến đi nhé. Hi vọng rằng lần tới anh em mình có cơ hội đi cùng nhau khám phá nhiều thứ nữa anh nhé.
Từ nơi trưng bày gốm, chúng tôi lại lang thang qua xưởng gốm, ở đây cũng có bày hàng hóa thành phẩm, nhưng có luôn xưởng gốm bên cạnh . Khi đến Tôi thấy các thợ làm gốm đang hoàn thành sản phẩm của mình . Tôi thấy họ thật chăm chỉ và chịu khó. Nếu đổi lại là Tôi chắc Tôi không làm được đâu . Vì tính Tôi đâu có kiên nhẫn lắm. Nhưng mà ở khía cạnh nghệ thuật chắc cũng có tí đam mê thì có lẽ cố gắng Tôi vẫn làm được .hihi.
Tôi cũng loay hoay làm theo người ta.
Làm gốm thực sự vất vả, mà lương thì không cao. Trung bình thợ chuyên nghiệp thì 1 tháng chỉ được 1 đến 1,5 triệu, còn sản phẩm bán ra thì thôi rồi, giá cao lắm, cũng rất xứng đáng với tay nghề người thợ, chỉ tiếc là họ chỉ là nhân công làm thuê, chứ không ai cũng thành nghệ sĩ thì lấy đâu ra sản phẩm đặc biệt nhỉ ? Tôi nhìn những sản phẩm ở Lò gốm mà như bị hút vào , từng đường, từng nét phải nói là rất đặc trưng .
No comments:
Post a Comment