Buổi trưa, Mẹ đang cho con bú, thì con dừng lại rồi làm động tác xua tay đi, không bú nữa. Mẹ cố ép con thêm tí nữa. Thì bất ngờ con :"Ừm Ừm ". Mẹ sững ngừơi ngạc nhiên , rồi để ý xem con làm gì tiếp theo. Thì tiếp theo con vẫn "Ừm Ừm". Mà hai tiếng đó nó phát ra từ cố họng, như con cố gắng làm ra.
Suy nghĩ một lúc, Mẹ mới phát hiện ra là con bắt chước Ông Ngoại. Chả là Ông Ngoại hay đằng hắng. Nên giờ con trai cũng bắt chước Ông Ngoại đằng hắng. Mắc cười quá.
Buổi tối Ông đang bế con, Ông đằng hắng một phát thế là con làm lại y chang như Ông, Nhưng Ông cũng như Mẹ hồi trưa, không biết chuyện gì xảy ra, gọi Mẹ là : Cún ơi, em muốn đi ị con ạ. Mẹ đang rửa bát, phi vào. Kiểm tra tã thấy chả có gì. Mẹ hỏi Ông là : Em làm sao mà Ba nói em ị Ba? Ông Ngoại diễn tả lại thái độ của con là Mẹ biết ngay, haha. Sau đó Mẹ nói Ông đằng hắng thì con lại đằng hắng y chang Ông. Ông Ngoại phá lên cười, rồi gọi cả Bà Ngoại vào cùng xem. Vậy là con đằng hắng liên tục thêm nữa, vừa làm vừa cười, con thấy cả nhà cười con lại càng cười nữa chớ.
Con trai thiệt là. Bữa nay cái gì con không thích là con đằng hắng. Hic.
No comments:
Post a Comment