Hôm nay 25.9.2007, đúng một tháng con lại đến Y tế Phường tiêm chủng, hôm nay Ông Ngoại đi họp nên Mẹ và Bà Ngoại đưa con ra Phường tiêm. Đây là lần đầu tiên Mẹ đưa con đi tiêm chủng (Mấy lần trước Mẹ sợ lắm có dám đi cùng đâu).
Ra đến nơi (gần nhà con có chút xíu hà, cách 1km ), hôm nay cũng vắng người. Mẹ vào ngồi cùng Bà Ngoại và con, ghi phiếu xong rồi tiêm. Cây kim to ơi là to, con chưa biết như thế nào, nhưng Mẹ thì đã xót con từ khi đó rồi. Em bé đầu tiên tiêm xong, hét váng lên ( gọi là em bé nhưng 5,5 tháng rồi, nhưng con trông bé lắm, bé hơn con nữa đó ), Mẹ bắt đầu sốt ruột. Đến phiên con, con ôm Bà Ngoại chặt cứng, vén bắp vế lên, ông Bác Sĩ ( Con ghét lắm cơ ), đưa cái kim lên rồi pặp một phát vào đùi con, lút cây kim rồi rút ra-động tác dứt khoát (biết làm dứt khoát sẽ đỡ đau, nhưng con vẫn ghét ông Bác sĩ). Con đau quá khóc thét lên. Mẹ rơm rớm nước mắt, cũng gần khóc, nhưng mà con biết Mẹ cứng rắn lắm, Mẹ không khóc đâu. Về đến nhà Mẹ rủa thầm ông Bác sĩ ác độc ( Con nghe thấy rồi Mẹ nha ), làm con Mẹ đau. Rồi con khóc rưng rức, Mẹ cũng khóc theo, xót con trai quá. Hu hu hu.
Khóc một hồi con cũng nín và bắt đầu chơi, Mẹ cũng sợ lắm, và tự nhủ hay lần sau mình đừng cho con đi tiêm nữa. Tiêm như thế Mẹ sốt ruột lắm rồi. Nhưng mà không thể không cho tiêm được. Chắc lần sau Mẹ không đi theo nữa, Sợ lắm rồi. Sao ở Huế không có 6mũi tổng hợp để các con đỡ đau nhỉ?
Đến 2h chiều, tự nhiên con thức dậy, rồi khóc liên hồi, đến gần nửa tiếng đồng hồ. Mẹ dỗ thế nào cũng không nín, làm Mẹ tự nhiên khóc theo con, vì Mẹ nghĩ con đau lắm. Hu hu. Sao mà ghét mấy vụ tiêm chủng thế không biết nữa. Hic.
No comments:
Post a Comment