Tối qua, không hiểu sao con gắt ngủ quá trời luôn hà, ai biểu Mẹ Cún chi, tự nhiên người ta đang ngủ ngon thì bị thức giấc, Mẹ Cún tưởng con dậy mới ôm nựng, hoá ra chưa tỉnh ngủ, vậy là gắt ngủ. ( Nói vậy cũng tội Mẹ Cún chứ còn con tự dậy, còn cười tươi nữa, nên Mẹ Cún mới bế con, ai dè... ).
Con không biết mấy bạn khác gắt ngủ như thế nào, chứ con mà gắt ngủ là con nói nhiều kinh khủng, toàn nói những từ mà không ai hiểu ( hi hi, cái này hàng hiệu à nha, một mình mình có ).Nhất là lúc gần buồn ngủ mà Bà Ngoại có một bên là y như rằng, nói chuyện nhiều ơi là nhiều, như thể cả ngày để dành chuyện để nói vậy. Và Bà Ngoại hiểu con nhất, Bà Ngoại biết con buồn ngủ đó. Hoan hô Bà Ngoại, Mẹ Cún con phải cắp dép học Bà Ngoại dài dài đó Bà Ngoại ơi. Con đang buồn ngủ, Mẹ Cún nói Ba Hải bế con lên, ai dè bế lên con khóc, Mẹ Cún bế con khóc nhiều hơn , to hơn nữa. Mà giọng con thì eo ơi, như Bà Ngoại nói, sau này hát sẽ hay lắm, vì vừa to vừa vang, khi nói chuyện thì uốn miệng cho tròn vành rõ chữ nữa chứ. Nghe cái này con khoái lắm à nha, có vẻ như tương lai con là thần tượng của ai đó. Hi hi. Nghe con khóc sốt ruột quá, Mẹ Cún mới bế con xuống nhà dưới (nhưng thật ra là phi thẳng xuống phòng Bà Ngoại, chiêu này là hiệu quả nhất, khi con khó chịu nhất là Bà Ngoại là điểm đến an toàn nhất mà Mẹ Cún nghĩ tới , hi hi). Bà Ngoại dỗ con chưa đầy 30s là con nín liền, rồi con hưng hức khóc như méc Bà Ngoại ơi, Mẹ Cún ăn hiếp con, các cô các bác thấy con giỏi không, Mẹ Cún bị oan ráng chịu nghe, ai biểu Mẹ bế con lên chi. Rồi sau đó con lại ngủ lăn quay trên tay Bà Ngoại. Còn đoạn sau thì chắc Mẹ Cún biết à, chỉ biết khi tỉnh dậy con thấy con nằm trên giường rồi.
No comments:
Post a Comment