Hôm nay, con sẽ kể chuyện con ngủ trưa cho mọi người xem nhá. Thường thì con sẽ thức dậy lúc 9h sáng - Mẹ Cún con khi đó còn ngủ ( Nói nhỏ nghen vì Mẹ Cún thức khuya và hay giật mình dậy khi con ọ ẹ đó )- con tự chơi một mình với cái đồ chơi của con được gắn trên giường cũi. Sau đó , Mẹ Cún cũng dậy, và chơi cùng con một lúc, Mẹ đi pha sữa cho con ăn sáng, rồi Mẹ lại khò khò tiếp ( khổ thân Mẹ, mệt đến thế cơ , hic, thương Mẹ quá ). Con chơi chán rồi con cũng ngủ.
Khoảng 2tiếng sau thì con dậy và chuẩn bị ăn bữa trưa. Dạo này con cũng chỉ ăn 90ml sữa thôi, vì ăn nhiều con sẽ ói, vì con có tật nếu ăn no quá thì sẽ beautiful mọi thứ ra hết trơn, nên Mẹ Cún cũng sợ, không dám cho con uống nhiều. Mẹ cũng tăng lên 100 ml rồi, nhưng vì con đang bị đau chân trái ( cái chân mà ông Bác sĩ tiêm sáng hôm qua đó ), nên con lười ăn, Mẹ Cún lại tụt xuống 90ml lại ( nhưng thật ra là 100ml đó ). Mẹ cho con ăn mà phải hát đủ bài, vì con đã đói lắm đâu, chứ bình thường con mà đói là con ăn hết veo, mà còn thòm thèm đó. Mẹ hát bài Thật đáng chê, nói về cái anh Cò nào đó ăn uống linh tinh bị đau bụng nè, Bé lên Ba bé đi mẫu giáo nè, rồi Búp bê bằng Bông, rồi ABC song, rồi bài tên gì Oh my Uncle has a farm, í ái i ai ồ...Mẹ hát đến khô cả họng mà vẫn còn 20ml vì con không chịu bú nữa, rồi sau đó, Mẹ cũng quyết định cho con stop bú bình, Mẹ giải quyết nốt phần còn lại ( Ngày nào cũng có mục này, không khéo Mẹ Cún không giảm cân được mà béo lên đó Mẹ nha ). Con ăn rồi vẫn không chịu ngủ, mà bắt đầu mút tay chèm chẹp chèm chẹp, Mẹ cầm hai tay lên, chơi với con đủ trò rồi mà con vẫn không rút tay ra khỏi miệng. Nhưng Mẹ cho con vào giường cũi, vặn cái đồ chơi gắn trên cũi vào cho nó xoay thì con lại thích ngay. Con còn nhớ ngày xưa ( cách đây mấy ngày, hi hi ) thì con còn nhìn vào nó thôi, còn bây giờ, con lấy tay với lấy nó định giải quyết nó mấy lần, rồi với tay không tới, con còn thấp bé nhẹ cân mà, thì con cho hai cái chân lên, với tới nó, với xong rồi, đụng được vào đồ chơi rồi thì con thả chân cái rập, Mẹ Cún ở bên cạnh la lên : Trời sập, trời sập..hi hi. Làm trò đó là con thích nhất nha. Chơi chán cái đồ chơi đó con cũng chịu ngủ, rồi khoảng vài tiếng sau con lại thức, thức dậy, thấy Mẹ đang ham chat chit với bạn, con kệ cho Mẹ Cún làm việc riêng, con chơi đồ chơi của con, nhưng lần này là con xoay quay cái giường con luôn. Rồi con cứ thả chân xuống nệm rầm rầm vậy, hahahaha cái này đã lắm à nghen. Mẹ Cún coi bộ cũng thích cái trò đó hay sao ý, mấy lần con nhìn lén thấy Mẹ Cún bắt chước con thả chân đánh rầm, nhưng Mẹ không thành công, vì Mẹ lớn rồi, đâu có làm được trò trẻ con, hi hi. Mẹ nhìn lại thấy rầm rầm liên tục, Mẹ kêu lên : Khoai Tây ơi, yên lặng chút nào, nhưng con chỉ im được hai phút lại đánh rầm. Nếu hôm nào Mẹ không chat chit, đọc báo, thì Mẹ cũng nằm ngủ bên con, chịu không được cũng la lên Khoai Tây tha cho Mẹ, cho Mẹ ngủ chút nào, ngoan Mẹ thương, vậy là con bonus thêm Mẹ 2phút.hi hi.
Bây giờ thì buổi trư Mẹ Cún không cho con nằm giường cũi mà bắt con nằm trên cradle có đồ chơi rung rung, massage đã lắm , rồi con tự ngủ, mà cái này con nằm lọt thỏm nên con không thể thả chân cho nó kêu được, nên giờ Mẹ tha hồ ngủ trưa theo con. Thỉnh thoảng con có giật mình thức giấc, hoặc khóc ( cái này con hay nghe Bà Ngoại nói là Bà Mụ dạy ) thì Mẹ Cún cho con nằm nghiêng là con ngủ ngon giấc ( cái này mới à nhà, hi hi, hồi xưa sợ con lép đầu Mẹ bắt con nằm nghiêng mãi không được, giờ thì con nằm không ý kiến gì cả ).
No comments:
Post a Comment