Tại sao là nách bánh, từ này có từ hồi xưa, chứ bây giờ thì Mẹ Kevin không thấy ai dùng nữa. Hồi xưa đó, mấy chị mấy bà, mấy cô đi bán bánh, bán bánh mì, bán cóc ổi xoài, thì ai cũng cắp cái rổ bánh ở hông, nhưng Mẹ Kevin để ý thấy đa số các Mệ già, già lắm, già như mấy Mệ ở trong Cung hồi xưa á, gọi là nách bánh. Trưa trưa, khi còn nhỏ, Mẹ Kevin thương nghe Mệ ở trong xóm kêu đứa nhỏ ra kêu nách bánh vô ăn con ơi.Hihi.Đó là nách bánh. Và chiều nay, bế Kevin đi lòng vòng trong sân, Mẹ cũng kêu nách bánh vô , nhưng không ăn, mà mua để lại.
Đây là chị bán bánh.
Mẹ Cún : Chị bao nhiêu tuổi?
Chị bán bánh : Chị 43tuổi,
MC : Chị có mấy đứa con ?
CBB: Chị có 3đứa con
MC : Rổ bánh ni hết mấy tiền chị?
CBB : 120k em à.
Một người phụ nữ,năm nay 43tuổi , có 3đứa con và một công việc bán bánh, 1rổ bánh tổng cộng hết 120k, trong đó có 20k tiền nem chả, và sau khi bán hết thì sẽ lời 25k. Ôi chao ơi, thời buổi này đi rạc cẳng trong một buổi chiều mà lời 25k, đủ làm chi chị nhỉ?Vậy mà còn đỡ hơn chằm nón em ơi, chằm nón thì được mấy ngàn thôi, mà một ngày chằm được 1,5cái nón là hết sức.
Ngoài công việc này còn công việc làm nông. Và có khi đi cả buổi chiều mà ế nguyên rổ bánh. Khi đó mấy đứa con mừng, vì được Mạ cho ăn bánh ế, nhưng mà chị bán bánh thì buồn hiu hắt, vì ăn hết vốn rồi còn mô nữa. Lời thì ít, mà còn hết vốn nữa, thì còn vốn mô mà làm ăn . Rồi chị còn kể tiếp, có hôm, buồn, vì bánh bán chưa hết, mà tối rồi, ngồi lo ơi là lo, thế là chị lên bậc thềm trước nhà hát lớn, chị ngồi bán, cầu trời lạy phật ai ăn giùm cho mà về cho rồi, cả nhà ở Vân Thê xa lắm, không về kịp tối quá sợ, mà còn đi bộ nữa. Thế là hai vợ chồng Việt Kiều, gọi lại ăn, ăn xong giùm chị mừng dễ sợ, vậy mà họ còn cho thêm 50k nữa. Ôi chao ơi, mừng hết lớn luôn.Tới giờ kể lại mà chị cũng còn mừng. Rồi có hôm cũng bánh ế, mấy người mách chị bưng vô quán nhậu mà bán. Chị cũng liều em ơi, rứa mà có người tội lắm, ăn hết 13k mà họ cho chị 2k còn lại luôn, mà với họ 2k ít em hí, nhưng mà với chị to lắm em ơi, chị có thể mua thêm chút đồ ăn cho con đó. Nghe chị kể thấy xót xa, và mặc dù biết mỗi người mỗi cảnh, biết là ai có phận nấy rồi, nhưng vẫn thấy nông dân cực khổ, làm thêm cũng cực khổ, trăm ngàn nỗi lo con trẻ, lo gia đình. Và nghe chị kể mới thấy thời nào cũng có người hào phóng.
Nụ cười hiếm hoi nở trên môi chị bán bánh:
khi Mẹ Cún mua nhiều nhiều bánh, mua cho cả những người đi vắng cùng ăn, ai cũng ăn, Mẹ Cún thì ăn được bao nhiêu đâu, hehe, mà con mắt to hơn cái bụng. Rứa mà vẫn thích mua. Mà phải công nhận bánh bột lọc chị này ngon cực, bánh bột lọc đậu ý. Ngon ghê luôn. Ăn nhiều nơi rồi mà vẫn thấy ngon, rứa mà nguyên thau bánh lọc, 30k. Đơn vị nhỏ so với cái công ngồi bắt bánh với làm bánh. Rứa mới biết nhiều người cực ghê luôn. Mình ăn mình không tính mấy, nhưng cho mình ngồi làm mình có bán được giá vậy không, 1cái bánh lọc giá 200đ, so với quán Hàng Me - Võ Thị Sáu thì 1cái 1,5k.Hic, thương ghê. Thời buổi này kiếm đâu ra 1cái gì mua với giá 200đ. Tỉ lệ thuận với quá nhiều thứ.
Buôn chuyện với chị bán bánh xong, thì mấy chú thợ đang làm lại cái sân trước cũng ăn bánh, ăn xong còn một ít thế là Mẹ Cún mua hết luôn, mua xong trời mưa lê thê, nhìn chị về mà thấy tội nghiệp. Đúng là số cực thiệt, mà chị tên Phước, thì chị có có chút Phước nào không chị ơi.
Sau đây là thành quả chiều nay, mua nguyên rổ bánh :
Bánh bột lọc, yummy ngon quá :
Bánh ướt:
Bánh ram ít:
Bánh bèo:
Nem chả, cắt sẵn ăn cho nhanh, bệnh lười kinh niên ,hihi:
No comments:
Post a Comment