Saturday, February 16, 2008

Con bệnh, sốt, chảy mũi nước!

Không biết nguyên nhân vì sao mà con lại sốt và chảy mũi nước, không biết có phải lây từ Ba con không nữa. Nhìn con mệt mà Mẹ thương dễ sợ. Có vài nốt đỏ trên da đầu và dưới cằm. Mẹ sợ, không biết muỗi cắn hay bệnh thủy đậu nữa. Sao mà sợ thế không biết. Bất giác có cảm giác bất an.

Photobucket

Chiều bác sĩ ghé qua nhà, con không sao cả, hai nốt đỏ, ba nốt đỏ là côn trùng cắn. Thoa Zam-buk là đỡ, buổi sáng Mẹ cũng có thoa cho con rồi, thấy đỡ hẳn. Bác sĩ lại phán thêm câu, bé cao, mà gầy quá, coi chừng suy dinh dưỡng. Ôi, ở VN bé nhẹ cân là suy dinh dưỡng. Mẹ cũng mệt lắm rồi cái chuyện cân nặng của con.

Ở Huế, con bạn Mẹ, bằng tháng con, ăn cả tô bự lắm á, mà con trai thì ăn mới chén ăn cơm thôi, mà bụng đã no căng kè rồi, làm sao mà xơi được cả cái tô bự tổ chảng vậy cơ chứ. Sợ thiệt đó. Ai cũng nói là phải ép ăn, nghe tới đó Mẹ đã thấy làm trẻ con thiệt khổ, sao phải ép ăn cơ chứ. Mình cũng thích ăn ngon, nó cũng thích ăn ngon. Sao phải ép chi cho tội, mà ép ai chứ Kevin thì khỏi ép, không ăn nữa dọa oẹ một cái , mà ọe dọa nhưng mà sản phẩm thì thiệt. Nên con thích thì con ăn, con không thích thì thôi, Mẹ cũng chẳng ép làm gì. Hơn nữa, con giờ vẫn cần sữa nhiều, trên 1tuổi con mới thích nghi được nhiều thứ, nên Mẹ cũng thủng thẳng, ( nói vậy thôi chứ cũng sốt ruột lắm, nhưng mà sốt ruột không giải quyết được vấn đề gì cả, con vẫn cứ không ăn, hehe ).

Con trai có nhiều thứ con thích lắm á, thích ăn bánh mỳ mềm mềm nè, thích ăn bánh biscuit, thích ăn bánh chocopie ( cái này Mẹ cho con ăn tí xíu ruột thôi á, không có cho ăn cả miếng chocolate ), còn thích ăn phômai nữa, custard egg ăn nguyên hũ 110gr, vậy cũng được rồi, căn bản là tập cho con ăn mọi thứ, chứ ép ăn e rằng không có kết quả. Con trai cá tính mà, ép thì chỉ có ngậm chặt hàm răng lại mà thôi.

Con trai bệnh mà Mẹ cũng bệnh theo con luôn, nhìn thấy con là thấy mệt lắm, nhiều khi bất mãn, thấy mình không có sức chăm con mà sinh ra vậy thấy tội ,nhiều khi mệt mỏi con nằm chơi một mình cũng tội. Cố lê lết dậy chơi với con , rồi nhiều khi ghét tất cả những gì, rồi thấy tiếc cuộc sống thảnh thơi hôm trước. Nhưng như vậy mới là cuộc sống, That's life con há, không có Kevin thì làm gì có bận rộn, cực nhọc mà than.

Photobucket

Con đỡ sốt rồi, đã nghịch trở lại, welcome back Kevin. Love con.

No comments:

Post a Comment