Tự dưng mấy hôm nay đọc báo thấy có bài Facebook là hư mọi người, giật mình nhìn lại thấy hư thật. Giờ vào FB như một thói quen hàng ngày,đọc tin, lướt qua coi ai làm gì, xem bạn bè có gì mới rồi out hoặc có khi quên, để thế luôn, rồi không nói gì. Thế mới chán .
Facebook thì cũng tiện, nhưng lại không hay, nó đúng là mạng xã hội để mọi người quan tâm, hay nói đúng hơn là tò mò lẫn nhau. Còn multi ít nhiều cũng còn chút gì đó của cái blog 360 độ. Dù cái 360 độ ấy nó dãy đành đạch như cá nằm trên thớt, lỗi vô cùng nhiều, như cá bị thương ứa máu, nhưng mà từ hồi tháng 7 nó chết đến giờ, mình vẫn không hề tiếc thương nó. Tiếc luôn cả hồi đó mình chủ quan, không lưu lại mấy trang của Kevin, tiếc vô cùng. Nhưng thôi không còn gì để đề cập đến ngoài nỗi hoài cổ vô hạn.
Thỉnh thoảng lướt qua Multi thấy mọi người vẫn kể chuyện, vẫn văn phong như ngày nào, tự dưng chạnh lòng, hình như mình đứng ngoài cuộc mất rồi, nên cũng thôi không nói gì cả, lại đi ra và lại đi vào, cái sự ra vào này ngày này qua ngày khác, rồi lãng quên nó luôn.
Tháng 10 này đón chào con trai tròn 29 tháng tuổi bằng một loạt sự kiện không hay , toàn những sự kiện mà mình chẳng muốn nhắc đến tí nào .Ổ cứng chết ngắt, thế là hàng đống ảnh và dữ liệu của Kevin, của mình một đi không trở lại .Ngoài ra còn công việc chung , việc riêng, tiền mất may mà tật không mang.
Mình cũng có một sự kiện rất hay ho là vác Kevin đi HN trong vòng 1 ngày cho con khám phá thế giới khác với nơi con ở. Mọi thứ trong lần đầu tiên này của con đều đáng được khen ngợi, con rất ngoan, rất giỏi và rất dễ thích nghi. Con đúng là một đứa trẻ ngọt ngào mà Mẹ được đón nhận.
Mình cũng có một sự kiện rất hay ho là vác Kevin đi HN trong vòng 1 ngày cho con khám phá thế giới khác với nơi con ở. Mọi thứ trong lần đầu tiên này của con đều đáng được khen ngợi, con rất ngoan, rất giỏi và rất dễ thích nghi. Con đúng là một đứa trẻ ngọt ngào mà Mẹ được đón nhận.
Dạo này Huế mưa nhiều, mà mùa mưa ở Huế là gió bão um sùm, sáng nay đứng chờ xe mà thấy 2 cô bé đạp xe đi học gió thổi ngược xe đạp chạy lùi luôn. Tự dưng thấy thương cho mấy cô bé đó, rồi nghĩ coi hồi xưa mình đi học mưa gió vậy rồi làm sao đi.Chỉ đứng gió chút xíu mà người cũng bàng hoàng. Có lẽ 3 năm rồi mình chưa hề có một giấc ngủ ngon lành và sâu. Cũng có lẽ giai đoạn khó khăn nhất sắp qua. Hi vọng mọi thứ sẽ tốt hơn hẳn mọi lúc .
Post một tấm hình của Kevin để thấy rằng khi nào cũng phải sống được như con con nhỉ .
Đón chào mẹ Kevin... viết lại nha!!
ReplyDeleteMừng vì lại đọc được entry của Mẹ K, lần này được chia xẻ với cả tâm trạng của Mẹ Cún nữa. Bắt đầu lại nhe chị, tự nhiên thiếu mất "anh láng giềng gần" trong thời gian qua thấy trống vắng sao đó, mỗi ngày một chút, viết về K, về chị như là viết nhật ký như có lần chị nói bên 360 đó. Chị đem ổ cứng ra tiệm xem họ có thể phục hồi được hay không, thử vài nơi xem sao ha chị! Chúc 2 Mẹ con vui vẻ và hạnh phúc, sóng gió nào rồi cũng sẽ qua.
ReplyDeleteHy vong nhung kho khan nhung cai' buon se qua mau va` niem vui ngay mai nang len se toi... sau con mua troi lai sang ma` chi.Kevin gioi lam... cu ngoan va gioi thi me CUn' cua con se vui thoi.... chuc' Kevin 29 thang' tuoi an nhieu gioi nhieu hon nua.Ma` 29 thang tuoi nghe lon qua... noi 2 tuoi ruoi di... cho lon hon....hahaha
ReplyDeleteSao lai on roi off the em oi? Chi thay tren Note de SN Kevin thang 11 chi hoi ngac nhien nen phai chay vao blog em xem lai. Welcome back em nhe, muuuahhhh.
ReplyDelete