Wednesday, February 20, 2008

Cái đuôi của Mẹ!

Con trai, đang chơi với ai, đang ăn hay đang làm gì, mà thấy Mẹ lân la gần xa, lên tiếng, hoặc mới đi làm về, là mè nheo, quay mặt lại Mẹ ơi Mẹ, hic. Sao kỳ vậy. Tự dưng Mẹ bị bám đuôi. Cái này hồi xưa của ông Ngoại chứ có phải của Mẹ đâu trời. Hic. Vậy Mẹ đi đâu được nữa?
-----------------------------

Con trai, mấy đêm nay 2h đêm con mới ngủ. Con ngủ 10h, tự dưng cái 10h30 thức dậy, rồi quay qua chơi. Dù Mẹ có ngủ hay nằm im trong bóng tối, thì con vẫn la hét kinh hoàng, vẫn chơi như thường, còn quay qua banh mắt, móc mũi, móc miệng Mẹ nữa. Nửa đêm rồi mà con vẫn chơi.Hình như con nhắm nhắm chỗ nào chơi vui được là con chơi.hehe.Kết quả, buổi sáng con trai ngủ tới 11h là bình thường. Lệch hết ngày giờ rồi,huhu.

-----------------------------

Con trai nghịch kinh hoàng. Bây giờ còn biết tủi thân nữa. Ai nói nặng là mặt rơm rớm như sắp khóc. Còn đòi cái gì đòi cho được, không được là khóc. Đòi Mẹ không được cũng khóc luôn. Í ẹ quá. Chân tay thì đập rầm rầm, nghe ồn ào quá. Còn miệng thì nói cái gì ý, như kiểu chập ba chập, ba chập, ba chập. haha. Có hôm con đòi gì không cho. Quay qua thấy con lầm bầm trong miệng, kiểu như chửi, hahaa. Hàng chợ gớm con trai nhỉ.

-----------------------------

Chuyện về con chuyện dài tập. Mỗi ngày con mỗi lớn, mỗi biết thêm nhiều, nghịch hơn nhiều. Nhưng con vẫn là trẻ con, phải training con dài dài con nhỉ, không hư mất.

No comments:

Post a Comment